Hỏi :
A Di Đà Phật.
Huynh Trí kinh mến.
Em có chị bạn tên là TN, pháp danh : TB. Ông chồng chị ấy bị chết bất đắc kỳ tử vào năm 2004, chị nói là lúc chết anh ấy hận chị nên về phá hoài, chị nghe được người âm nói bên tai nữa. Chị nói chồng của chị xúi con của họ tự tử. Chị ấy nói lúc nầy chị bị quấy phá nhiều hơn, hay muốn tự tử, có lúc cầm dao hay vật nhọn thì cái tay muốn đâm vô ngực mình, nhưng lý trí thì biết nên không muốn làm vậy, nên bị gằng co dữ lắm. Chị ấy đang ăn chay trường và có tụng kinh niệm Phật.
Tối hôm qua, chị gọi em nói rằng chị đang bị nặng lắm và đang giằng co với anh chồng đã chết, nên rất mệt và nhức đầu quá, không thể tụng kinh hay ngồi thiền nổi. Em khuyên chị nên ráng niệm Phật nhiều hơn. Chị nói muốn niệm, nhưng niệm không nổi. Em khuyên nên mở băng niệm Phật lên nghe và để tâm niệm theo, chị còn nhờ em gọi dùm Sư Sathi người Sri Lanka giúp. Em đã gọi Sư, rồi gọi lại cho chị; lúc đó , chị đang nằm nghe máy niệm Phật và có vẽ đở hơn chút đỉnh. Em khuyên chị nên tụng chú Đại Bi như huynh vẫn thường khuyên các đồng tu gặp nạn khác, để nhờ oai thần gia trì của Đức Quan Thế Âm Bồ-tát, chị không chịu và nói : nghe ai đó nói nếu chị bị nhập mà tụng chú Đại Bi thì vong đó bị đọa địa ngục, nên chị không dám. Em nói : em nghỉ rằng chú Đại Bi sẽ giúp cả hai bên âm lẫn dương, nhưng chị vẫn còn hơi sợ không đúng, nên nói để em hỏi huynh rồi sẽ cho chị hay sau.
Cách đây vài tuần một nhóm Phật tử chúng em được Sư Sathi cho một dây vòng đeo tay, sư chú nguyện cho từng người trước khi đeo vào tay, tụi em (chị ấy cúng dường trai tăng – thỉnh bốn vị Sư để cầu nguyện cho thân nhân quá cố. Chị nói vừa mở ra bỏ vì cọng dây đeo đã lâu bị dơ rồi, thì chị bị nặng thêm! Nên chị muốn xin Sư sợi dây khác để đeo liền.
Em sẽ in bài nầy ra để cho chị đọc vào ngày mai.
Nếu tiện xin huynh cho chị ấy gọi điện thoại để nói chuyện với huynh đựơc không? Em đâu có biết Phật Pháp nhiều đâu mà dám khuyên gì cho ai!
Rất cám ơn huynh.
MB
Trả lời
MB thân:
Vong linh này là chồng hay không phải là chồng của Chị TN không phải là việc quan trọng. Đại đa số những oan gia trái chủ đều là những chúng sanh có mối nhân duyên và quan hệ với ta; khi ta mua hay bắt một con cá về để nấu nướng mà ăn, thì con cá này có mối nhân duyên quan hệ với ta rồi! Dỉ nhiên, nhân duyên này là ác duyên. Công việc chánh yếu là Chị TN phải biết quán chiếu tánh “không” của mọi pháp, xa rời mọi vọng niệm và vọng cảnh, để có thể an định tâm của chị. MB khuyên Chị TN không nên đặt nặng vấn đề vong linh này chính sát là ai; dù là ai đi nữa chị cũng phải xả bỏ nó ra khỏi trong lòng; nếu chị không ráng làm, thì vong linh này sẽ cứ mãi đeo bên chị. Vong linh này chỉ có thể trụ được trong chị, khi chị còn nhớ đến nó và chấp nhận là nó có hiện hửu. Nếu chị xả bỏ nó hoàn toàn ra khỏi tâm của chị, vong linh sẽ không còn có chỗ để nương dựa ở nơi chị, mà phải rời ra. Nói cách khác, vong linh chỉ có thể nương dựa hay nhập vào một người, khi người ấy còn tiếp tục nuôi dưởng sự hiện hữu của họ trong tâm.
Chị TN có thể theo cách thức huynh đã chỉ dẫn trong bài “Hoá Giải Oan Gia Trái Chủ”, mà huynh gởi cho PT vừa rồi, cho Chị TN theo đó mà thực hành để giữ cho tâm của chị được an định, bình tỉnh, dõng mãnh và không kinh không sợ.
Các Sư Tăng có thể dùng phương tiện khác nhau để hoá giải tâm của nạn nhân và vong linh, và giúp cho nạn nhân tăng thêm tín lực nơi Phật và chính mình. Nhưng nếu nạn nhân không có chánh kiến, mọi phương pháp đều trở thành vô dụng. Qui chung, nếu Chị TN không tự cứu giúp lấy chính mình lúc còn năng lực, thì khó ai có thể giúp cho chị ấy đặng sau này.
Chúng ta phải luôn có chánh kiến nơi Phật pháp, thần chú hoá giải nghiệp chướng của Ngài Đại Bi Quán Thế Âm Bồ-tát, có tên là “chú Đại Bi” đã nói lên trọn vẹn ý nghĩa của nó rồi. Sao lại có ý nghỉ rằng, vong linh nghe chú Đại Bi sẽ bị đoạ địa ngục, mà không nghỉ rằng vong linh nghe xong chú Đại Bi sẽ được khai giải và phát lòng đại bi tha thứ cho nạn nhận; rồi nhờ đó, vong linh cũng được siêu độ giải thoát. Chẳng lẽ, Ngài Quán Thế Âm Bồ-tát có lòng thiên vị, không từ bi bình đẳng, chỉ giúp cho người đọc thần chú, rồi đoạ người khác vào địa ngục. Ý nghỉ này không những là không có chánh kiến; mà ngược lại, nó có ý tà kiến đối với bổn tâm đại từ đại bi và vô cùng thanh tịnh bình đẳng của Phật Bồ-tát. Người niệm Phật hay chú mà có cái tâm này, khó có thể cảm ứng được với Phật Bồ-tát. Người đọc chú Đại Bi, phải đọc với tâm thanh tịnh và đại từ đại bi như Phật Bồ-tát thì mới có cảm ứng đạo giao.
Điều trước tiên, Chị TN nên đọc bài “Hoá Giải Oan Gia Trái Chủ” cho thật là kỷ càng, để phát sanh chánh kiến và hiểu biết cách thức thực hành. Theo đó thực hành một thời gian, rồi xem kết quả ra sao. Nếu Chị TN thật sự hiểu sâu ý nghĩa huynh nói trong bài này, chỉ cần làm vài ba ngày là chị ấy có thể tự hoá giải được nghiệp chướng này. Nên chú ý rằng : tất cả những năng lực để hoá giải oan gia trái chủ đều phải xuất phát từ tâm thanh tịnh và từ bi, không sanh chống trái với bất cứ một chúng sanh nào.